Thứ Ba, 30 tháng 12, 2014


Tỷ lệ kết hôn giảm, cuộc sống không ổn định trong bối cảnh nền kinh tế bấp bênh … là những lý do chính.
Năm 2013, chỉ hơn 1 triệu trẻ em được sinh ra, thấp hơn rất nhiều so với con số cần thiết để duy trì số dân như hiện nay. Dân số Nhật Bản được dự báo sẽ giảm từ 127 triệu xuống chỉ còn khoảng 87 triệu người vào năm 2060. Tại sao người Nhật lại không muốn sinh con?
Tại sao người Nhật lại không muốn sinh con?
Dân số Nhật Bản đang suy giảm với tốc độ nhanh hơn với nguyên nhân là số phụ nữ trong độ tuổi sinh đẻ giảm mạnh. Hồi tháng 5, một báo cáo dự đoán rằng đến năm 2040 sẽ có ít nhất 500 thị trấn trên khắp Nhật Bản biến mất vì nhiều phụ nữ trẻ tuổi di cư về các thành phố lớn. 
Thậm chí lực lượng lao động của Nhật Bản đã bắt đầu suy giảm, làm giảm tăng trưởng trong tương lai. Trong mấy năm gần đây, chính phủ đã tập trung vào các chính sách thúc đẩy sinh con, trong đó có việc giáo dục phụ nữ trẻ về tỷ lệ sinh. Chính phủ cũng tổ chức nhiều sự kiện kết nối các cặp đôi với nhau. 
Lý do chính dẫn đến tỷ lệ sinh giảm là tỷ lệ kết hôn giảm. Ngày càng có ít người muốn kết hôn và tuổi kết hôn cũng tăng lên. Ít nhất 1/3 phụ nữ trẻ muốn trở thành bà nội trợ và vẫn đang tìm kiếm người đàn ông có đủ tiềm lực tài chính để gánh vác một gia đình truyền thống. 
Khi kinh tế khấm khá hơn, nam giới sẽ có công việc ổn định mà họ cống hiến cả cuộc đời. Giờ đây, khi nền kinh tế bấp bênh, rất nhiều người phải làm những công việc tạm thời hoặc việc bán thời gian. Về phía phụ nữ Nhật Bản, văn hóa doanh nghiệp và thiếu hụt các dịch vụ chăm sóc trẻ em buộc họ phải từ bỏ sự nghiệp.
Giới trẻ Nhật cũng bị bó buộc trong các quy chuẩn xã hội. Chỉ khoảng 2% trẻ em được sinh ra mà không phải là kết quả của một cuộc hôn nhân (trong khi tỷ lệ ở các nước phát triển là 30 – 50%). Điều này có nghĩa là tỷ lệ kết hôn giảm thì tỷ lệ sinh cũng giảm. Kể cả với những người đã kết hôn, chi phí nuôi con ngày càng tăng cũng khiến họ chỉ đẻ 1 con. 
Chính phủ khó có thể trực tiếp tác động đến tỷ lệ sinh. Thay vào đó, cải cách thị trường lao động mới có thể đem lại hiệu quả trong dài hạn. Nếu các công ty có nhiều chính sách ưu đãi hơn đối với nhân viên trẻ, các cặp đôi sẽ có cuộc sống ổn định hơn để sớm kết hôn và sinh nhiều con. 
Chính phủ của ông Abe đã bàn về vấn đề này, nhưng họ vẫn chưa thể thực hiện được. Ông Abe đang đưa ra chính sách nhằm giúp phụ nữ cân bằng giữa cuộc sống và con cái. Tuy nhiên, nhiều chuyên gia về dân số phải thừa nhận rằng đã quá muộn để nâng tỷ lệ sinh ở NHật Bản (hiện đang ở mức 1,43 trẻ/phụ nữ). 
Có lẽ câu trả lời cuối cùng là giải pháp gây sốc: nhập cư trên quy mô lớn.


Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014


Theo thống kê mới đây nhất thì có tới 25% nam và 16% nữ thanh niên ở Nhật Bản ở độ tuổi 30 sống độc thân và không có ý định sinh con. Niềm đam mê chính của một bộ phận giới trẻ thành đạt ở xứ Phù Tang là các món ăn ngon rượu và công việc
Không phải chỉ là một bộ phận nhỏ mà xu hướng độc thân này ngày càng gia tăng tại đất nước mà vấn đề về hôn nhân, gia đình là giá trị truyền thống được đúc kết từ lâu đời
Anh Mitsutaka 39 tuổi nói “Tôi cho là sống theo cách của mình cũng tốt”.
Cũng giống như Mitsutaka cô Kayoko Ojima cho biết rằng cô vẫn chưa tìm được người ưng ý. Quan điểm của cô về một người chồng đó là một người bạn, đối tác chứ không biến cô thành một bà vợ truyền thống.
Vì rất nhiều những lý do khác nhau mà ngày nay rất nhiều thanh niên Nhật lựa chọn cách sống một mình, và dường như trong tương lai của xã hội Nhật Bản hiện tượng này sẽ còn tái diễn nhiều hơn. Theo đánh giá của các chuyên gia nếu như tình trạng này tiếp diễn trong thời gian dài thì trong vòng 3 năm tới dân số Nhật bản sẽ giảm đi đáng kể
Đối với phụ nư Nhật thì có con đồng nghĩa với việc họ phải từ bỏ công việc của mình. Làm mẹ một mình là điều rất hiếm gặp và không thể chấp nhận được trong xã hội Nhật Bản. Ngay cả những phụ nữ có hôn nhân chính thức, khi có em bé rồi cũng khó kiếm việc lại. “Khi tôi mang thai sau khi cưới, chủ khuyên tôi nên nghỉ việc”, một bà mẹ của hai đứa trẻ tên là Fumiko phàn nàn.
Độc thân – lựa chọn của nhiều thanh niên Nhật Bản
Tại xứ sở mặt trời mọc tư tưởng theo cách truyền thống là bắt buộc người vợ phải ở nhà làm nội trợ là một rào cản khá lớn đối với phụ nữ ở đất nước này. Suwako Nagatomo 37 tuổi, biên tập viên của một tạp chí, từng gắn bó với hôn phu cho tới khi anh bảo cô bỏ việc. “Thế là xong”, chị nhớ lại. Nagatomo nhận xét rằng ở xã hội hiện nay ngày càng có nhiều phụ nữ chọn sống độc thân, bởi họ đã thay đổi, trong khi nam giới thì không.


Việc nhân viên ngủ ngay tại nơi làm việc đã trở nên phổ biến và là nét văn hóa công sở đặc trưng tại Nhật Bản.
Để hiểu rõ hơn về văn hóa của người Nhật Bản, chúng ta cần tìm hiểu ý nghĩa của từ “giấc ngủ”. Tại Nhật Bản, mọi người thường cố gắng làm việc hết mình, thậm chí, họ làm việc tới mức kiệt sức. Do đó, nếu muốn chứng minh mình là một nhân viên chăm chỉ, người lao động cần thể hiện mức độ mệt mỏi của bản thân. 
Điều này dẫn tới việc trước khi rời khỏi công sở vào buổi chiều để về nhà, người Nhật Bản sẽ không chào tạm biệt đồng nghiệp bằng những câu nói như: “Chúc một buổi tối vui vẻ!” hay “Chúc cuối tuần vui vẻ!”. Thay vào đó, họ thường nói “otsukaresama deshita”, có nghĩa là “Trông bạn thật mệt mỏi”.  
Đây chính là lý do vì sao dân công sở tại Nhật Bản thường ngủ ngay tại nơi làm việc. Thậm chí, các đồng nghiệp cũng công nhận rằng người nhân viên ngủ tại phòng làm việc chắc chắn là một người lao động chăm chỉ. 
Nhật Bản - Ngủ tại công sở là "cống hiến" cho công việc
Tuy nhiên, người Nhật cũng đặt ra một số quy định nhất định cho việc ngủ tại nơi làm việc:
- Bạn phải sẵn sàng đứng bật dậy và trông có vẻ như đang bận làm việc (trong khi thực tế bạn đang ngủ). Điều này có nghĩa là người lao động sẽ trong tư thế tỉnh táo bất cứ khi nào và tỏ thái độ sẵn sàng tiếp tục làm việc một cách hăng say. 
- Việc ngủ tại công sở của những người giữ chức quản lý lại càng là điều dễ hiểu, bởi bản chất hành động ngủ tại nơi làm việc đã thể hiện sự tự tin rằng người lãnh đạo đó là “vô cùng cần thiết với công ty” và họ có thể ngủ ngay trên bàn làm việc. Đặc biệt, với những cán bộ cấp cao, ngủ tại công sở dường như là điều “dễ dàng thực hiện” hơn vì sẽ không ai chú ý tới họ. 
Chia sẻ trên trang Japan Talk, tác giả bài viết John Spacey, người từng có vài năm làm việc tại Nhật Bản nhận định việc ngủ tại công sở là chuyện thường ngày. Ông Spacey từng có trải nghiệm kỳ lạ với vị lãnh đạo của mình khi hai người có một cuộc họp riêng. 
Trong khi yêu cầu ông Spacey giải thích một sự việc hoặc trình bày ý kiến, vị lãnh đạo lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Điều này vô cùng buồn cười bởi ông Spacey vẫn trình bày ý kiến của mình trong khi biết rằng không ai lắng nghe điều đó.
Ông Spacey còn trêu đùa rằng ông hy vọng vị lãnh đạo sẽ ghi nhận mình là một nhân viên chăm chỉ và hình ảnh của ông Spacey sẽ xuất hiện trong giấc mơ của sếp. 
Nội dung được thực hiện dựa trên thông tin đăng tải ở trang Japan Talk, nơi chuyên chia sẻ, bình luận về văn hóa và đời sống Nhật Bản. 
__

Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014


Nagoro là một ngôi làng kỳ dị nằm sâu trong thung lũng Shikoku, khi chỉ còn 37 nhân khẩu sống chung với 350 búp bê to bằng người thật nằm rải rác khắp nơi.
Nagoro là một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong thung lũng Shikoku Nhật Bản vốn đông dân cư và nhiều công ty nhà máy. Tuy nhiên theo năm tháng, người dân trong làng dần qua đời hoặc rời làng đi kiếm việc làm tại các thành phố lớn.
Giờ đây làng Nagoro chỉ còn lại đúng 37 nhân khẩu và gần 350 búp bê rải rác khắp các ngôi nhà trong làng. Người tạo ra những con búp bê to đúng bằng hình dáng con người này là bà Ayano Tsukumi, 64 tuổi.
Trong vòng 11 năm từ khi trở về từ Osaka, bà Tsukumi đã bắt đầu làm những con búp bê từ rơm và cho mặc quần áo như người thật để thay thế những người thân quen khắp làng xưa kia.
Con búp bê đầu tiên bà làm với mục đích hình nộm trông coi ruộng vườn là theo hình ảnh người bố đã mất.
Nagoro - Ngôi làng sống chung với búp bê ở Nhật
Ban đầu bà chỉ có ý định thay thế búp bê cho những người thân đã mất trong chính gia đình của mình. Nhưng về sau, càng nhiều người già trong làng qua đời, bà Tsukumi đã quyết định làm những con búp bê khác nhau giống với những người cũ trong làng.
Những con búp bê to bằng người thật này được dựng khắp làng, từ trường học, sau nhà, trong vườn, đến bên bờ sông câu cá.
Ngay cả ngôi trường trong làng cũng được xếp búp bê học sinh, thầy giáo, thầy giám thị cùng sách, bút, bảng như thể lớp học sắp bắt đầu.
Mặc dù những búp bê trong làng chỉ được làm bằng rơm nên 3 năm phải thay đổi một lần. Bà Tsukumi vẫn cần mẫn làm công việc này trong suốt 11 năm qua.
Bà Tsukumi lo ngại rằng chỉ với 37 người già còn lại trong làng, sau này bà sẽ là người duy nhất còn sống tại đây với hàng trăm con búp bê khắp nơi.
__

Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014


Hachiko là 1 chú chó nhỏ, lông màu trắng chào đời vào tháng 11 năm 1923  ở tỉnh Akita, Nhật Bản. Chú chó được giáo sư Ueno của trường đại học Tokyo nuôi dưỡng. Gia đình giáo sư không có con trai nên ông coi Hachiko như con ruột.
Hachiko - câu chuyện về lòng trung thành của loài chó
Hàng ngày như thường lệ, cứ mỗi buổi sáng là Hachiko tiễn giáo sư Ueno Eizaburo đến nhà ga để ông lên tàu đi làm và cả hai đều đi bộ tới nhà ga Shibuya,  chú chó trung thành Hachi, có nick name là Hachiko.  Hachiko không được phép theo giáo sư đến Đại Học Hoàng Gia (nay là Đại Học Tokyo), nơi ông đang giảng dạy, và chiều cũng vậy, cứ đến 3 giờ chiều , Hachiko lại ra nhà ga đợi giáo sư về. Nhưng vào ngày 12 tháng 5 năm 1925, giáo sư Ueno đã qua đời sau một cơn đột quỵ khi đang hảng bài trên giảng đường ở trường đại học và mãi mãi không thể trở về được. Còn Hachiko cứ như mọi ngày, vẫn đến nhà ga vào lúc 3 giờ chiều để đón chủ nhânvề. Nhưng hôm đó đã qua 3 giờ rất lâu, bao nhiêu chuyến tàu đã đi qua, trời đã tối mà không thấy giáo sư về. Và Hachiko, chú cho trung thành không hề nản lòng, Hachiko vẫn đứng đợi và đợi.
Hachiko linh cảm rằng có chuyện gì chẳng lành đã xảy ra, tuy vậy nó vẫn ra ga đợi chủ nhân vào lúc 3 giờ chiều mỗi ngày. Chẳng bao lâu sau, những người xung quanh bắt đầu để ý tới sự chờ đợi vô vọng của  Hachiko đối với người chủ nhân đã qua đời của mình. Lần lượt, từ người làm vườn trước đây của giáo sư, đến giám đốc nhà ga và những người dân trong vùng đã cho Hachiko ăn và thay phiên nhau chăm sóc nó. Câu chuyện về chú chó trung thành nhanh chóng được lan truyền khắp nơi và Hachiko được coi như một tấm gương sáng về lòng trung thành. Người ta tìm đến Shibuya chỉ để nhìn Hachiko, cho nó ăn, hoặc nhẹ nhàng xoa đầu vào đầu nó để chúc may mắn. Năm 1932, khi Hachiko đợi chủ nhân được 7 năm, 1 sinh viên của giáo sư Ueno đã viết 1 bài báo kể về chuyện cảm động này và gửi đăng ở 1 tờ báo lớn ở Tokyo. Ngay lập tức có rất nhiều người quan tâm lo lắng cho chú chó trung thành này. Cũng từ Hachiko mà người Nhật thêm vào từ điển từ mới “chukhen” – chú chó nhỏ trung thành
Bên cạnh đó người ta còn có thuyết rằng bởi lẽ cạnh nơi Hachiko ngày ngày vẫn ra ngóng đợi chủ nhân của mình có một nhà hàng thịt nướng và Hichiko rất giỏi trong việc gỡ những miếng thịt ra khỏi que dùng để nướng nên được khách hàng thường cho chú ăn. Vì lẽ đó lý do mà hàng ngày chú ra đây đợi chủ là vì những miếng thịt nướng đó.
Nhiều ngày, nhiều tháng, rồi nhiều năm trôi qua, Hachiko vẫn có mặt đều đặn ở nhà ga vào lúc 3h chiều, mặc dù nó đã bị bệnh viêm khớp và đã quá già yếu rồi. Cuối cùng vào ngày 8 tháng 3 năm 1935 (1 số tài liệu nói là ngày 8 tháng 3 năm 1935), gần 11 năm kể từ ngày nó nhìn thấy chủ nhân lần cuối cùng, người ta tìm thấy Hachiko -lúc đó đã 12 tuổi -nằm gục chết tại chính cái nơi mà nó đã đứng đợi chủ nhân của mình trong suốt nhiều năm.
Cái chết của Hachiko được đăng lên trang nhất của rất nhiều tờ báo lúc bấy giờ và người đã dành hẳn một ngày để để tang Hachiko. Từ số tiền đóng góp của dân chúng trong cả nước, người ta đã thuê nhà điêu khắc Ando Teru để làm một bức tượng Hachiko bằng đồng. Khi bức tượng được hoàn thành và được đặt trang trọng ở bên trong sân ga, tại chính vị trí nó đã đứng đợi chủ nhân trong gần 10 năm.
Tuy nhiên, vài năm sau đó, Nhật Bản lâm vào chiến tranh, tất cả những thứ gì là kim loại đều bị lấy đi để làm vũ khí, không ngoại trừ bức tượng Hachiko. Sau khi chiến tranh kết thúc, vào năm 1948, con trai của Ando Teru là Takeshi đã làm một bức tượng Hachiko mới. Bức tượng đó được đặt ở ga Shibuya cho đến tận ngày hôm nay.Bên cạnh mộ của giáo sư Ueno tại nghĩa trang Aoyama cũng có đặt một bức tượng của Hachiko. Có nhiều tin đồn rằng xương của Hachiko cũng được chôn tại đó. Nhưng thực ra bộ xương của Hachiko hiện đang được trưng bày tại Viện Bảo tàng Quốc Gia.
Còn tại nhà ga Shibuya, chú chó trung thành Hachiko vẫn đứng đó, mãi mãi chờ đợi chủ nhân của mình. Nơi đó , ngày nay còn được biết đến như một điểm hẹn ở Shibuya, nơi người ta đến đó và ngồi đợi bạn của mình. Và cũng vì nơi đây quá đông người mà người ta không tìm thấy nhau để rồi lại phải vò võ quay về trong nỗi đợi chờ giống như Hachiko…
__

Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Tại Nhật, mọi phương tiện đều lưu thông phía bên trái. Điều này quả là một sự khác biệt và có lẽ sẽ gây ngỡ ngàng đối với những người tới từ các quốc gia có quy định đi bên phải như Việt Nam.
Vì sao người Nhật lưu thông bên trái?
Theo một thống kê thì trên thế giới có tới 163 quốc gia và vùng lãnh thổ lưu thông phía bên phải, còn đối với phía bên trái, con số đó chỉ dừng lại ở mức 76. Nhật Bản thi hành quy định lưu thông phía bên trái vào thời kì đầu của thời đại Edo. Vậy tại sao ở Nhật Bản lại có quy định này?
Vào thời kì trên, những con đường trên khắp đất nước Nhật Bản rất nhỏ hẹp. Vì vậy, khi các samurai đi ngược chiều nhau, các vỏ kiếm treo bên hông trái của họ sẽ va vào nhau. Từ chính những va chạm nhỏ này đã gây ra nhiều cuộc xung đột, mâu thuẫn giữa các samurai. Do vậy, để tránh những cuộc chiến vô nghĩa này, họ đã cùng nhau đặt ra một quy chung rằng tất cả mọi người sẽ phải đi phía bên trái. Với lí do thuyết phục, quy định này nhanh chóng nhận được sự chấp thuận của mọi người.
Khi thời đại Edo Kamakura kết thúc, bước vào thời đại Minh Trị, để có thể kết thân với nước Anh – đất nước có quy định lưu thông phía bên trái, chính quyền Nhật Bản lúc bấy giờ đã chính thức chuyển đổi quy định đó thành luật giao thông.
Ngày nay, luật giao thông này vẫn được thi hành trên toàn đất nước Nhật Bản. Hình ảnh những dòng xe chạy trên phố theo chiều tay trái là một hình ảnh mà bạn có thể bắt gặp ở bất cứ nơi đâu.
Tuy nhiên, cần lưu ý một điều rằng, không phai lúc nào, nơi nào quy định trên cũng được áp dụng. Ví dụ như khi đi thang cuốn, người dân ở Tokyo sẽ vẫn đứng về phia bên trái, phía bên phải dành cho những người muốn vượt qua. Trong khi đó, ở Osaka lại hoàn toàn ngược lại.
__

Yêu Nhật Bản - Khám phá Nhật Bản

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Ý nghĩa về 1000 con hạc giấy ở Nhật Bản

Sadako – 1 cô bé khỏe mạnh

Sadako Sasaki sinh ngày 7 tháng 1 năm 1943 tại Hiroshima trong thời điểm nước Nhật đang tham chiến trong cuộc chiến tranh thế giới lần thứ 2. Ngay sau khi Sadako ra đời, cha cô bé nhập ngũ trong quân đội Nhật Hoàng, người mẹ ở nhà trông coi hiệu cắt tóc của gia đình.
 
Bom nguyên tử – thảm họa kinh hoàng
Ngày 6 tháng 8 năm 1945, Mỹ đã thả 1 quả bom nguyên tử xuống Hiroshima – quê hương Sadako. Trong lúc này Sadako và gia đình đang sống cách trung tâm vụ nổ bom 1,7 km. Sadako bị sức ép của bom hất văng ra khỏi nhà và chỉ bị thương nhẹ. Sức công phá của bom nguyên tử mạnh đến nỗi tất cả những gì trong bán kính 2km đều bị cháy thành than. Nhiệt lượng phóng xạ và xung kích đã giết chết 350.000 người ngay lập tức, 150.000 đã người biến mất – không hề để lại 1 dấu vết nào.
 

Sau chiến tranh – cuộc sống mới bắt đầu

Nhật Bản là nước thua trận, khủng hoảng lương thực, hàng hóa đã diễn ra khắp nơi. Nhưng với bản tính cần cù, đoàn kết vốn có của người Nhật, gia đình Sadako bắt đầu xây dựng lại của hàng cắt tóc của gia đình. Năm 1947 – 2 năm sau khi chiến tranh kết thúc, cuộc sống đã trở lại bình thường dù còn nhiều khó khăn. Sadako giờ đã là 1 cô bé khỏe mạnh, học sinh trường tiểu học Nobori. Sadako đang học lớp 6, cô bé cao 1m35 nặng 27 kg. Cô bé rất nhanh nhẹn và có thể chạy 50m trong vòng 7,5 giây. Sadako là thành viên đội tuyển chạy tiếp sức của trường. Mơ ước của cô bé là trở thành giáo viên thể chất.
 

Triệu chứng 

Mùa thu năm 1954, 12 tuổi, Sadako bắt đầu nổi hạch ở cổ và tai, Hạch và các u trên mặt bắt đầu xuất hiện.
Không ai nghĩ rằng bệnh tật đang tấn công cô bé.
 

Thần chết lơ lửng trên đầu

Sadako đi bệnh viện khám. Kết quả cho thấy cô đang mắc bệnh Leukemia ( bệnh bạch cầu ác tính hay còn gọi ung thư máu, bệnh máu trắng). Căn bệnh của Sadako do chất phóng xạ của quả bom nguyên tử gây ra. Bác sĩ kết luận, Sadako chỉ có thể sống đuợc 1 năm nữa, và yêu cầu Sadako phải nhập viện ngay để điều trị. Ngày 21 tháng 2 năm 1955, Sadako nhập viện của hội chữ thập đỏ Hiroshima để điều trị. 
Nghe cô giáo báo tin Sadako lâm bệnh, các bạn bè cùng lớp tới thăm cô bé và mang theo tấm bằng tốt nghiệp tiểu học của Sadako. 1 Tháng sau, Sadako đăng kí theo học một trường trung học nhưng cô bé đã không thể theo học .
 

1000 con hạc giấy…

Một người bạn đã kể cho Sadako nghe 1 truyền thuyết cổ của Nhật Bản rằng nếu ai gấp đựoc 1000 con hạc giấy người đó sẽ được 1 điều ước. Sadako bắt đầu gập hạc giấy với ước nguyện mình sẽ lành bệnh.
Sau chiến tranh, nền kinh tế Nhật gặp rất nhiều khó khăn, giấy là 1 thứ xa xỉ phẩm nên Sadako phải dùng giấy dán trên những chai thuốc, vỏ hộp thuốc và bất cứ tờ giấy nào cô bé bắt gặp để gấp hạc. Gấp hết giấy từ những hộp thuốc của mình, cô bé sang những phòng bên cạnh xin những vỏ chai thuốc đã sử dụng.
Mặc cho những nỗi đau về thể xác dày vò, Sadako vẫn kiên trì gập hạc giấy. Do thiếu giấy nên những con hạc bé xíu và mong manh như chính số phận của cô bé vậy. Mặc cho cha mẹ can ngăn vì lo cho sức khỏe của mình, Sadako vẫn tiếp tục gấp những chú hạc giấy với niềm hi vọng vô bờ bến là sẽ có 1 ngày, mình lành bệnh. 
Những chú hạc nhỏ bé và mong manh được Sadako xâu lại thành chuỗi và treo bên cạnh giường bệnh của mình. Chỉ trong vòng 1 tháng cô bé đã gấp được hơn 1000 con hạc giấy. Lúc này bệnh của Sadako đã ngày một nghiêm trọng, cô bé yếu đến mức không thể đi lại được nữa. Mặc cho mọi người khuyên can, cô bé vẫn tiếp tục gấp hạc. Những con hạc tượng trưng cho một niềm hi vọng vô bờ bến của 1 cô bé mới 12 tuổi. 
Lúc này, con số 1000 con hạc giấy thực sự không còn ý nghĩa với cô bé nữa. Mỗi con hạc giờ đây thể hiện nghị lực, khát vọng sống và niềm hi vọng của cô bé – niềm hi vọng đuợc sống dù nó thật nhỏ nhoi. 
Ngày 25 tháng 10 năm 1955, các bác sĩ báo tình trạng Sadako đã rất nghiêm trọng. Mẹ hỏi Sadako: ” Con có muốn ăn gì không ?” Sadako nói cô muốn ăn 1 bát cháo. Người mẹ vừa bón cho Sadako ăn được 1 thìa cháo thì cô bé thều thào : ” Ngon lắm ….”
Bên cạnh những người thân yêu nhất của mình, Sadako đã ra đi sau 8 tháng nằm viện.
Sau khi Sadako mất đi, phong trào “Phản đối vũ khí hạt nhân và chạy đua vũ trang ” đã diễn ra trên toàn nước Nhật. Người dân Nhật Bản quyết định xây dựng 1 tuợng đài trẻ em vì hòa bình thế giới để tượng niệm Sadako và những trẻ em đã chết vì bom nguyên tử. 
 
Ngày 5 tháng 5 năm 1958, sau gần 3 năm khởi công xây dựng, tượng đài Trẻ em vì Hòa bình năm trong công viên Hòa Bình của thành phố Hiroshima được khánh thành và đi vào hoạt động. Tượng đài nằm ngay cạnh nơi quả bom nguyên tử rơi năm xưa.  Tượng đài với biểu tượng cô bé Sadako đứng trên quả bom nguyên tử, tay giơ cao con hạc giấy. tuợng trưng cho Hòa Bình , Khát vọng sống, Nghị lực và Niềm Hi vọng. 
 Ý nghĩa về 1000 con hạc giấy ở Nhật Bản
Hàng ngày hàng ngàn, hàng vạn con hạc giấy đầy màu sắc được trẻ em khắp nơi trên thế giới gập và gửi về đặt dưới chân tượng đài, thể hiện khát vọng hòa bình đúng như dòng chữ khắc dưới chân tượng đài :” Ước nguyện tha thiết của chúng ta là hòa bình trên trái đất.”
__

Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2014

Bí ngô khổng lồ từ Nhật Bản

Một quả bí ngô nặng gần nửa tấn đã giành được giải thưởng tại cuộc thi bí ngô lớn nhất Nhật Bản.

bi ngo khong lo tu nhat ban Bí ngô khổng lồ từ Nhật Bản
Nông dân địa phương gửi 31 quả bí ngô đến “so tài” tại cuộc thi trên đảo Shodoshima, thuộc tỉnh Kagawa, miền tây Nhật Bản. Quả bí ngô “vô địch” có trọng lượng 485 kg, do ông Koji Ueno ở tỉnh Chiba trồng và thu hoạch.
Đây là năm thứ hai liên tiếp ông Ueno giành chiến thắng tại cuộc thi này.
Bí quyết trồng thành công bí ngô “khủng” của ông Ueno rất đơn giản, chỉ là chăm sóc quả bí cẩn thận và đảm bảo nó được cây cối xung quanh che mát. Ông Ueno được mời tham dự cuộc thi bí ngô lớn nhất thế giới, diễn ra vào giữa tháng 10/2013 ở bang Oregon của Mỹ.
__

Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

20 điều kỳ lạ ở Nhật Bản

Nhật Bản là một đất nước diệu kỳ, nhưng cũng ẩn chứa nhiều điều kỳ lạ. Chúng ta hãy khám phá 20 điều kỳ lạ nhất của Nhật Bản nhé!

20 dieu ky la o nhat ban 20 điều kỳ lạ ở Nhật Bản
  1. Ở Nhật Bản, cá và thịt rẻ nhưng rau quả thì cực kỳ đắt đỏ – cũng dễ hiểu. Một quả táo giá khoảng 2$, nải chuối nhỏ – 5$, và đặc biệt đắt nhất là dưa lê, lên đến $200.
  2. Karoshi là hội chứng tự tử vì làm việc quá sức. Trung bình mỗi năm có 10 nghìn người tự từ với triệu chứng này.
  3. Nhật – quốc gia cuối cùng còn giữ thể chế Quân chủ lập hiến.
  4. Triểu đại của Nhật bản chưa bao giờ bị gián đoạn. Tướng có thể thay đổi, nhưng vua chỉ có một dòng dõi mà thôi. Đương kim Akihito là hậu duệ của hoàng để đầu tiên Jimmu từ 711 trước CN.
  5. Người Nhật rất thích nói về ăn uống trong bữa ăn, họ bình luận về món ăn ngon như thế nào. Trong một bữa ăn, nếu không nói được dăm ba lần “oishii” (ngon) thì bị xem là bất lịch sự.
  6. Ở Nhật không có lao động nhập cư, bởi lý do đơn giản: theo luật của Nhật, mức lương tối thiểu mà công ty Nhật phải trả cho người nước ngoài phải cao hơn mức lương trung bình của lao động Nhật. Một giải pháp quá thông minh. Đất nước vẫn rộng mở đón người nước ngoài, nhưng thường thì chỉ những chuyên gia cao cấp được mời, còn lao động phổ thông thì gần như khôn có.
  7. Núi Phú Sĩ, biểu tượng của nước Nhật là sở hữu tư nhân. Fujisan Hongu Sengentaisha, một ngôi đền Shinto gốc Shizuoka, đã được cấp đất năm 1609. Đền đạt được quyền nhận tiền xu ném vào miệng núi lửa như nguồn cung cấp tiền tệ trong năm 1609. Edo Mạc phủ tặng cho đền thờ vào năm 1779. Chính phủ quốc gia kiện tụng về quyền sở hữu đất, nhưng Tòa án Tối cao tuyên bố công nhận đất làm căn cứ của ngôi đền vào năm 1974.
  8. Ngôn ngữ Nhật bản chia thành các mức lịch sự: chuyện trò, tôn trọng, lịch sự & rất lịch sự. Hầu hết phụ nữ nói chuyện với ngôn ngữ TÔN TRỌNG, nam giới nói chuyện với ngôn ngữ CHUYỆN TRÒ.
  9. 7% nam giới Nhật là Hikikomori – thuật ngữ để chỉ những người từ chối xã hội, thường tìm kiếm cực đoan, cô lập và tách biệt. Họ thường sống xa lánh người thân.
  10. Nhật Bản – đất nước chỉ có 1 dân tộc, dân tộc Nhật chiếm 98,4% dân số
  11. Người Nhật ăn cá heo. Họ nấu súp, nướng và thậm chí ăn sống. Thịt cá heo ngon đặc trưng & không giống vị cá.
  12. Trẻ em 6 tuổi có thể sử dụng phương tiện công cộng ở Tokyo, nơi được xem là an toàn nhất thế giới.
  13. Năm học ở Nhật Bản bắt đầu từ ngày quốc tế nói dối, 1/4 & chia thành 3 học kỳ.
  14. Ở Nhật Bản , không có thùng rác , vì tất cả rác thải được tái chế . Rác được chia thành bốn loại : kính , đốt được, xử lý được và không đốt được . Từng loại rác được thu gom vào một ngày nhất định và vứt rác được quy định chính xác với các ngày tương ứng . Đối với hành vi vi phạm tiền phạt là rất lớn lên đến 100 ngàn yên (khoảng 1000 $) .
  15. Khác với phương Tây, ở Nhật đàn ông được ưu tiên phục vụ trước.
  16. Ở Nhật rất kỵ chuyện nhận Tiền típ/bo. Nếu như người mua để lại tiền thừa, có nghĩa là đánh giá thấp giá trị hàng hóa/dịch vụ.
  17. 13 tuổi – được xem là tuổi đủ tư cách quyết định ở Nhật (quan hệ tình dục tự nguyện không bị coi là hiếp dâm)
  18. Tất cả điện thoại của Nhật được cài sẵn hệ thống báo động khẩn cấp quốc gia. Khi xảy ra sự cố, tất cả các điện thoại sẽ rung chuông lớn (kể cả điện thoại đan để chế độ im lặng), đồng thời với một tin nhắn hướng dẫn hành động.
  19. Ở Nhật không có cướp bóc. Không tin bạn thử search Google xem.
  20. Ở Nhật tôn trọng quyền sở hữu nên ở đây có những công ty với hơn 1000 năm tuổi. Ví dụ khách sạn Hoshi Rekan hoạt động liên tục từ năm 718 dưới sự điều hành của một gia đình qua 46 đời.
__
Yêu Nhật Bản - Khám phá Nhật Bản

Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

“Trẻ em hôm nay, thế giới ngày mai”. Người Nhật có được những cá tính và thành công đáng ngưỡng mộ như ngày nay là bởi phương pháp nuôi dạy trẻ cực đúng đắn. Hãy cùng yeunhatban tìm hiểu 28 nguyên tắc nuôi dạy trẻ của người dân Nhật Bản nhé!

giờ thực hành tại Nhật Cách nuôi dạy trẻ của người Nhật
Tiết học thực hành tại Nhật
  1. Hiện nay trong xã hội có rất nhiều phương pháp giáo dục sớm. Nếu không thực sự hiểu, không biết làm thế nào thì đừng làm và đừng ép con.
  2. Không bao giờ hình thành cho trẻ một thói quen xấu. Không thỏa hiệp lợi ích ngắn hạn để hình thành thói quen xấu cho con. Ví dụ như: đứa trẻ không ăn, đừng bao giờ bật tivi cho con xem để xúc cơm. Để đạt được mục đích cho con ăn được thêm vài thìa gạo, mẹ sẽ phải đánh đổi bằng một thói quen xấu rất khó bỏ.
  3. Không bao giờ thỏa hiệp với con dù biết trẻ sẽ mè nheo, phản đối. Thỏa hiệp chỉ khiến kết quả tồi tệ hơn
    .
  4. Trẻ con không bao giờ để mình bị chết đói. Không cần ép con ăn, lo con đói
  5. Bữa ăn phải được diễn ra trong ghế ăn. Không ngồi thì không ăn
  6. Trẻ em không cần phải quá thông minh. Thông minh, học giỏi không hẳn là một điều tốt, cái chính là cần có nhân cách tốt
  7. Môi trường nuôi dạy con cái là rất quan trọng. Khó có thể dạy dỗ một đứa trẻ nên người trong một gia đình hay xung đột, một trường học nhiều trẻ hư hay một khu phố có tệ nạn
    cha mẹ cãi nhau Cách nuôi dạy trẻ của người Nhật
    Việc cha mẹ cãi nhau ảnh hướng rất nhiều tới việc hình thành nhân cách của trẻ
  8. Chế độ ăn uống cho con phải cân bằng
  9. Cho trẻ ăn trái cây thường xuyên và mỗi ngày.
  10. Bổ sung canxi cho trẻ nếu không thiếu thì không cần. Chỉ cần cho con chạy nhảy dưới ánh mặt trời, tắm nắng thường xuyên là được.
  11. Ai cũng có thể bị bệnh, bị ốm. Do vậy khi một đứa trẻ bị cảm lạnh, bệnh nhẹ, đừng hoảng sợ. Không cần quá hoang mang.
  12. Cho trẻ mặc quần áo nên mặc nhiều lớp. Như vậy khi con nóng có thể cởi bớt, lạnh có thể khoác thêm. Chơi thể thao toát mồ hôi có thể bỏ ra.
  13. Xác định con lạnh hay không bằng cách kiểm tra cổ
  14. Dạy trẻ học cách chờ đợi.
  15. Dạy trẻ chịu trách nhiệm về hành động của mình.
  16. Dạy trẻ cách cho đi và nhận lại là quá trình hai chiều. Người nhận cũng phải biết ơn.
  17. Con có quyền quyết định những việc liên quan đến con.
  18. Khi con được 4,5 tuổi, hãy dạy con cách tiêu tiền và cho con tiền tiêu vặt hàng tuần
  19. Nếu việc con làm không ảnh hưởng đến sự an toàn của con, đến lợi ích của người khác, thì không được quá can thiệp vào hành vi của con
  20. Để trẻ chơi thoải mái, không giục giã.
  21. Không phải cứ cái gì nguy hiểm cũng cấm con không được tiếp cận. Nên cho con biết nguy hiểm là như thế nào, xảy ra ở đâu, làm thế nào để tránh. Cho con tiếp cận với nguy hiểm trong phạm vi kiểm soát
  22. Cần để con có cơ hội tư trải nghiệm càng nhiều càng tốt. Không nên nói trước kết quả với con. Hãy để bé tự khám phá, biết hậu quả, biết cách thành công, biết cả thất bại
  23. Không bao giờ được đánh, tấn công bạn trước. Trong nhà trẻ, có thể thu hút sự chú ý của cô giáo và các bạn khác bằng cách hét lên.
  24. Phải đảm bảo mỗi ngày đều có thời gian dành cho con, chơi với con.
  25. Luôn có cách khiến con cười ít nhất vài lần một ngày để duy trì tâm trạng tốt.
  26. Dạy trẻ cách đối mặt với thất bại. Con có thể không hài lòng, có thể bỏ cuộc, có thể cố gắng làm tiếp một lần nữa. Nhưng dứt khoát không khóc, không được suy sụp.
  27. Tôn trọng trẻ em, biết đồng cảm với trẻ.
  28. Luôn nói sự thật với con. Chỉ cần chú ý đến kỹ năng nói và cách nói là được. Không bao giờ tỏ ra “ngoại giao”, nói dối với người khác trước mặt con trẻ.
    __
    Yêu Nhật Bản - Khám phá Nhật Bản

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

Sticker (nhãn dán hay đề-can) trên xe hơi ở nước nào cũng có. Nhưng tại Nhật Bản, người ta đã biến nó thành những biểu tượng hết sức lạ mắt và nhân văn.

Khi đi trên đường phố Nhật Bản, bạn có thể bắt gặp những sticker dán đằng trước hoặc đằng sau xe trông rất lạ mắt. Nếu bạn không phải là người dân địa phương, chắc chắn bạn sẽ không hiểu những sticker này nói lên hay cảnh báo điều gì vì chúng không phải là các biểu tượng thông dụng được sử dụng rộng rãi trên thế giới.
nhung sticker la tren xe hoi o nhat ban 1 Những Sticker lạ trên xe hơi ở Nhật bản
Nếu bạn có ý định đến thăm “xứ sở hoa anh đào”, một vài lí giải dưới đây chắc hẳn sẽ giúp bạn lái xe cũng như đi lại an toàn hơn.

Sticker con bướm vàng

nhung sticker la tren xe hoi o nhat ban 2 Những Sticker lạ trên xe hơi ở Nhật bản
Nhãn với hình con bướm vàng trên nền xanh lá cây này có nghĩa là người lái xe mắc bệnh khiếm thính (hay nghễnh ngãng). Đừng cố bóp còi xin vượt hay cảnh báo nguy hiểm, vì điều đó là vô tác dụng. Với trường hợp này, lái xe buộc phải dùng đến tín hiệu đèn.

Lá cây me đất

nhung sticker la tren xe hoi o nhat ban 3 Những Sticker lạ trên xe hơi ở Nhật bản
Nhãn với hình lá cây me đất (với mấy chiếc lá con chụm lại) trên nền xanh lá da trời này có nghĩa là người lái xe bị tàn tật. Nhật Bản không dùng biểu tượng người tàn tật bình thường của thế giới: hình chiếc xe lăn, vì họ cho rằng nó không đại diện được cho tất cả các thể loại tàn tật.

Hình giọt nước

nhung sticker la tren xe hoi o nhat ban 4 Những Sticker lạ trên xe hơi ở Nhật bản
Còn nhãn với hình giọt nước hai nửa đỏ vàng này gọi là nhãn Ochiba, có nghĩa lái xe là người già. Người già trên 75 tuổi phải dán nhãn này ở xe của mình, và người già trên 70 thì được khuyến khích dán trước. Khi nhìn thấy nhãn này gắn trên xe, tốt nhất bạn nên giảm tốc độ, nhường đường cho các lái xe già.

Lon sĩ quan

nhung sticker la tren xe hoi o nhat ban 5 Những Sticker lạ trên xe hơi ở Nhật bản
Nhãn trông giống lon sĩ quan này, với màu xanh lá cây và vàng, được gọi là Shoshinsha. Đây là sticker được sử dụng nhiều nhất ở Nhật với ý nghĩa là… người mới tập lái. Trong vòng một năm đầu tiên kể từ khi lấy bằng, người Nhật buộc phải dán nhãn này để cảnh báo mọi người rằng: “Tôi có thể nhấn nhầm chân ga thay vì chân phanh đấy”…
__
Yêu Nhật Bản - Khám phá Nhật Bản